Wednesday, August 10, 2016

Đoạn cuối một mối tình

Đoạn cuối một mối tình

Đứng nhìn vợ thu dọn quần áo và những thứ linh tinh bỏ vào chiếc xe van, rồi vội vã lái chiếc xe đi chẳng nói một lời từ giả, đến khi Tuấn không còn nhìn thấy hình bóng chiếc xe kia nữa;Tuấn mới đóng cửa trở vô nhà; một căn nhà trống vắng, lạnh lẽo đến ghê người.Tuấn cảm thấy cô đơn như chưa bao giờ . Chàng lảo đảo đi vào phòng khách và đặt mình lên chiếc ghế bành rộng thênh thang mà lòng chàng dâng trào lên một nỗi buồn man mát.Tuấn nhìn trên trần nhà đôi mắt đăm chiêu và tự hỏi. Có lẽ nàng không còn yêu Tuấn nữa,nên nàng mới âm thầm ra đi.Tuấn không hiểu tại sao, vì lý do gì mà nàng cắt dứt tình nghiã vợ chồng với mười mấy năm chung chăn, chung gối. Quá khứ lần về với Tuấn nhưng chàng đành chịu không thể hiểu nổi vì lý do gì mà nàng ra đi một cách dứt khoát như thế, không một lời từ biệt cho dù một câu nói xã giao thông thường. Và Tuấn cũng tự kiểm điểm với chính bản thân mình từ lúc cưới nàng, mười mấy năm tình nghĩa vợ chồng chàng chẳng làm gì có lỗi với vợ mình đâu, vẫn yêu nàng như ngày đầu mới gặp.
Cách đây mười mấy năm khi hai người quen nhau trong một cảnh tình thật bất ngờ,chỉ nói chuyện qua điện thoại, hai người chưa bao giờ gặp nhau,có lẽ đây là số phận đã đưa đẩy hai người gặp nhau,rồi yêu nhau.
Linh cũng có gia đinh truớc kia,nhưng không trọn vẹn ,và nàng có ba đứa chung với người chồng trước. Cuộc tình
đầu đã đem lại cho nàng một nỗi chán chường khôn tả vì nàng phải trả giá cho một thứ tình yêu quá bồng bột và vội vã của tuổi mới biết yêu khi vào đời; bởi thế cho nên nàng quyết định ở vậy nuôi con và nàng không tính đi thêm một bước nữa. Nhưng từ khi gặp Tuấn, lần đầu nàng không thể làm chủ được con tim mình cho dù nàng biết Tuấn cũng đã một lần không trọn vẹn tình yêu với người vợ đầu tiên. Linh nhớ lại có một lần nào Linh nghe một người bạn gái Mỹ bảo rằng cuộc tình thứ hai là cuộc tình hạnh phúc và trọn vẹn nhất vì cuuộc tình thứ nhất ta yêu người bằng trái tim chứ không có sự can thiệp của lý trí và lần thứ hai thì trái lại. Chính điều này đã thôi thúc Linh sau một tuần suy nghĩ để nàng quyết định cuộc đời thêm một lần nữa. Nàng hy vọng số phận và lý trí sẽ đem lại cho nàng những hạnh phúc như nàng ước mơ. Thế rồi nàng và Tuấn quyết định lấy nhau để đi nốt quãng đời còn lại .
Thời gian thấm thoát trôi qua, hai nguời có chung hai đứa con, một gái, một trai.Tuấn rất vui ,hạnh phúc bên người vợ đảm đang, yêu chồng, thương con. Có những đêm nằm bên vợ, chàng đắm đuối nhìn nàng trong giấc ngủ và chàng cảm thấy mình làm một quyết định đúng đắn là cưới Linh làm vợ và đây là một phần thưởng của cuộc đời dành cho chàng. Chàng không còn mơ ước nào khác là luôn luôn tự nhủ mình phải hoàn thành tốt bổn phẩn của người chồng và người cha trong gia đình.
...Nhưng nào ngờ cuộc đời lại trớ trêu, oái ăm lại dành cho Tuấn. Giờ đây tính tình của Linh lại thay đổi hẳn; điều này làm cho Tuấncảm thấy bị tổn thương nhưng chàng cố
gắng chịu đựng một thời gian để Linh có thể xét lại chính mình sau những lời khuyên bảo chân thành, tình cảm yêu thương của Tuấn có thể cảm hóa nàng quay lại với hạnh phúc lứa đôi mà chính nàng và Tuấn quyết định vun đắp từ thuở mới yêu nhau.
Linh càng ngày càng tỏ ra độc đoán trong quyết định; chẳng cho chồng con tham gia mọi quyết định dù lớn hay dù nhỏ. Nàng đi sớm về trưa, không một lời giải thích. Giờ đây nàng xem Tuấn chỉ là một bóng mờ trong đời nàng. Vì yêu vợ nên Tuấn cố nhịn và chấp nhận mọi hành tung ngang ngược của nàng cũng vì hạnh phúc gia đình và nhất là hai con đang ở tuổi thiếu niên. Cái cảnh đồng sàng dị mộng này cũng đem lại cho Tuấn một câu hỏi rất thông thường của một người đàn ông: Hay là nàng đã có người tình mới chăng? Tuấn kết kuận chắc nịch rằng nàng không theo đuổi một hình bóng nào và chẳng cho ai thầm yêu trộm nhớ nàng cả sau một quãng thời gian Tuấn theo dõi nàng, có khi cả trong giấc ngủ.
Thế là con giun xéo lắm cũng quằn, Tuấn không còn chịu đựng được nữa nên việc gì xảy ra đã xảy ra. Cho dù hai người cố gắng không để những mối bất hòa của vợ chồng cho hai đứa con biết nhưng Linh không thể kiềm hãm nổi trong lúc cãi vã với Tuấn. Hai đứa con đang đứng giữa hai lằn đạn của cha mẹ và chúng không biết phải tránh sang phía nào.
Điều làm Tuấn khó chịu nhất là nàng bắt đầu ăn chay trường chứ không phải nhị, tam, tứ trai như những người
mới nhập vào của Phật mà lòng trần còn vô số sự việc ngổn ngang. Ngay cả hai đứa con nàng cũng thấy khó chịu huống hồ là Tuấn. Có lần Tuấn giải thích cho Linh hiểu việc ăn chay. Cái lợi của nó làm cho người ta khỏi bệnh béo phì nhưng bên cạnh đó những bữa cơm chiều lại cách xa nhau như hai thế giới khác biệt. Hạnh phúc của gia đình là bữa cơm chiều nhưng Linh phớt lờ và không nghe thấy lời giải thích của Tuấn vì nàng muốn là nàng làm, không ai có thể khuyên can hay cấm kỵ.
Gần một năm trước ngày nàng khăn gói ra đi, gia đình Tuấn như sống trong địa ngục. Vợ chồng không nói một lời, các con rất khó nói chuyện với cha mẹ. Ăn xong ai về phòng người ấy và cái sinh hoạt gia đình ma quái này có ngày cũng phải đi đến đoạn kết thúc. Ngày ấy đã đến với Tuấn, với Linh và hai con.
...Một mình lủi thủi Tuấn lần mò đến từng phòng của hai con, nhìn chúng thơ ngây, vô tội đang trầm mình trong giấc ngủ yên bình. Phải chăng người lớn chúng ta đã đẩy đưc chúng đến một bến bờ mà chúng không có quyền lựa chọn. Trở về phòng mình, chàng thấy bao nhiêu kỷ niệm chung quanh mà từ lâu chàng và Linh đã cùng chia sẻ hạnh phúc bên nhau. Chàng lẳng lặng ngồi xuống mép giường đưa mắt nhìn một lần cuối trước khi đặt lưng xuống chiếc nệm ân tình mười mấy năm ngụp lặn trong hạnh phúc . Tuấn đưa tay vặn tắt ngọn đèn. Trong bóng tối, Tuấn nhìn lên trần nhà và thì thầm như để an ủi chính mình...Hãy để người đàn làm những gì họ muốn...và chàng đi vào giấc ngủ lúc nào không hay.’’
Ngô Truởng Tiến.
08/04/2012.

No comments:

Post a Comment