SÀIGÒN TRONG NỖI NHỚ
Có ai xa quê mà không thấy lòng hoài cảm
Mấy ai xa Sàigòn mà không tiếc nuối lúc vàng son?
Buồn thay! Đường xưa, lối cũ đã không còn
Nay chỉ thấy nhi nhô những ảnh hình ngạ quỷ!
của phố phường tráng lệ lúc chiến chinh
Vẻ đẹp của Sài gòn không là nhà cao, phố rộng
càng không phải đường hoa lòe loẹt muôn màu
Dù phố đông người hay xe ngựa xôn xao
vẫn chưa phải cảnh thị thành thời thịnh vượng.
Có nghĩa gì đâu khi mọi thứ toàn là vay mượn!
Những hàng hiệu xa hoa chỉ là cảnh bon chen
Hoa gấm mà chi khi cuộc sống vẫn nghèo, hèn
và oan nghiệt đang triền miên trong lòng Dân Tộc?!
Cảnh tráng lệ huy hoàng của bin đinh, cao ốc
chỉ cốt để khoe khoang cái đẹp lõa lồ
càng không phải đường hoa lòe loẹt muôn màu
Dù phố đông người hay xe ngựa xôn xao
vẫn chưa phải cảnh thị thành thời thịnh vượng.
Có nghĩa gì đâu khi mọi thứ toàn là vay mượn!
Những hàng hiệu xa hoa chỉ là cảnh bon chen
Hoa gấm mà chi khi cuộc sống vẫn nghèo, hèn
và oan nghiệt đang triền miên trong lòng Dân Tộc?!
Cảnh tráng lệ huy hoàng của bin đinh, cao ốc
chỉ cốt để khoe khoang cái đẹp lõa lồ
làm bình phong che đậy kiếp vong nông nô
và khỏa lấp cảnh bần cùng lẫn hoang tàn, meo mốc.
Là kỷ niệm trong lòng người vong quốc
dù trầm luân qua bao dâu bể hoặc đổi thay
hay nhiễu nhương vì thời cuộc từng ngày
Sài gòn- như muôn thuở- sẽ đẹp hoài trong nỗi nhớ.
HUY VĂN
No comments:
Post a Comment