Friday, January 20, 2017

Hoa Văn-Thi


NGƯỜI TÌNH TRONG THƠ

Phổ nhạc: Nguyễn Thiện Lý
Phổ nhạc: Nguyên Long
Phổ nhạc: LMST
 
Bỗng dưng mình ao ước
Em là người tình sầu
Trong tim ta nhật nguyệt
Bây giờ và mai sau
 
Người tình sầu không thấy
Chốn nào không ai hay
Cung đàn nào ai dạo
Tiếng hát nào trên tay
 
Ta yêu trăng mùa Hạ
Nâng niu gió mùa Thu
Mùa Đông buồn vời vợi
Nhưng tim không hững hờ
 
Mùa Xuân hoa xuân nở
Tình xuân nở mấy mùa
Ta mang đời lữ thứ
Xuân tàn lúc tuổi thơ
 
Bỗng dưng mình ao ước
Tình yêu em trong thơ
Con chữ đầy trên giấy
Chỉ thơ và chỉ thơ
 
Hồn thơ ta lãng mạn
Chữ yêu là hư vô
Chữ đời là hư ảo
Vẫn thích tình vu vơ
 
Tuổi nào ta còn mộng
Tuổi nào ta còn mơ
Con tim còn rung động
Thì còn nghĩ vẩn vơ
 
Tình đời vốn vô vọng
Tình yêu vốn vô bờ
Khi ta còn máu đỏ
Thì cứ mơ và mơ
 
Bỗng dưng mình ao ước
Trang thơ tình hôm nay
Được dát vàng nạm ngọc
Tên em cuộc đời này
 
Tình yêu non cao ngất
Lời thương biển dâng đầy
Người tình không có thật
Ta tìm em trong mây.
Hoa Văn


__._,_.___

THƠ VÀ BẠN
 gửi Nàng Thơ
Dẫu không có bạc tiền hay danh vọng
Rượu giang hồ cốt khí vẫn còn say
Nhưng thời gian không cho bước thêm ngày
Đành chấp nhận tuổi về theo định số
Ta cũng biết hôm nay không, mai có
Giữa tình đời vàng võ cả tình ân
Vì danh hờ rơi mất cả lương tâm
Nên tìm chỗ có đẹp tình thân hữu
Ta chỉ có lũ anh em thơ rượu
Nhìn cuộc đời qua lăng kính màu xanh
Tâm hồn thơ đầy những đoá nhân sinh
Yêu nhân thế dù vẫn sầu nhân thế
Nàng thơ ơi đã nhiều lần kể lể
Chỉ thơ là lẽ sống của thi nhân
Tình yêu người là tiếng của lương tâm
Còn danh lợi là ngoài vòng cương toả
Ngẩng mặt đi trên đường đời hoa lá
Hồn thơ ta không qụy lụy bạc tiền
Không cúi đầu khuất phục trước bạo quyền
Và thẳng bước trên gập ghềnh dâu bể
Chỉ có thơ - bạn bè ta cũng thế
Chẳng anh hùng nhưng là kẻ trung kiên
Một trái tim quên cả những ưu phiền
Đi và đến cùng nhìn về phiá trước
Vào cuộc chơi có khi thua lúc được
Được hay thua là những chuyện thường tình
Một đời người tránh sao khỏi tử sinh
Cứ bình an trong cuộc tình muôn thuở
Cùng một hướng đừng để lòng dang dở
Xuân trong thơ mãi mãi chẳng tàn phai
Ta thương em như biển rộng sông dài
Nàng thơ hỡi ý thơ này vô hạn.
Hoa Văn 

__._,_.___


TÌNH TRONG MỘNG
Gửi Nàng Thơ
Bỗng hôm nay ngày Đông trởi trở gió
Lạnh ùa về bên gối một lòng hai
Ở nơi xa em có chút buồn dài
Nghĩ về đây rừng sầu thay đổi lá
Dù Đông tới tuyết chưa về bóng ngả
Chút sương đời thong thả xuống đêm hoa
Người yêu ơi ân nghiã đã đậm đà
Nghe tiếng gió ngoài hiên sao nhớ lạ
Anh thương em mà lòng son khó tả
Vì ân tình cứ chồng chất lên cao
Nhớ về em trong duyên nghiệp ngọt ngào
Tình thương nói làm sao cho hết được
Luôn nhớ em và nhìn về phiá trước
Bỏ lại sau những e ngại trập trùng
Vì dòng đời có bao nỗi đục trong
Thơ và nhạc cùng nhau vào cung bậc
Anh và em gặp nhau tình hương sắc
Thơ gửi đi và nốt nhạc trao về
Hoa ân tình mỗi độ mỗi xum xuê
Cây thương ái mỗi ngày thêm nở rộ
Em gặp anh để đời anh quên khó
Cho hồn thơ phơi phới nụ cười trong
Người yêu ơi tri kỷ đẹp vô cùng
Mình giữ lại trái tim hồng quá khứ
Hãy quên đi những gì không cần giữ
Chữ yêu thương trong những giấc mơ đào
Tâm sáng trong nhận bởi ánh trăng sao
Tình yêu ấy là tình yêu bất diệt
Mai mốt đây nếu trở thành sương tuyết
Vì dòng đời lầy lội chút giá băng
Vẫn yêu em dẫu buốt lạnh nhọc nhằn
Tâm vẫn sáng vì lòng còn lửa thắp
Cung bậc đời vẫn xuống lên cao thấp
Thì tình hồng vẫn trụ cõi bình an
Ta bước đi trên cả mọi điêu tàn
Vì ta sống với trăm ngàn hi vọng
Người yêu hỡi đừng để lòng nổi sóng
Cho thuyền tình được cặp bến muôn hoa
Để lòng mình thương vẫn nở thiết tha
Như chúng ta yêu đời khôn xiết tả
Nào ai hiểu mảnh chân tình đẹp lạ
Thượng Đế, Người đã trao tặng chúng ta
Khi gặp em lòng thêm trái hiền hoà
Và cho anh tâm hồn thơ thới mới
Em thương anh sao không cần gạn hỏi
Chút tình riêng mãi mãi ấm môi cười
Mốt mai này còn lại những âm rơi
Tạ ơn em tạ ơn đời muôn vạn.
Hoa Văn

No comments:

Post a Comment