"Cạn nguồn thơ" (thơ cạn Nguyễn Hà)
Đã lâu quá không làm thơ, soạn nhạc
Muốn viết văn mà chẳng biết viết gì!
Muốn on-line nhưng chẳng thấy ích chi
Bạn bè chắc không có ai còn thức!
Ta ngồi đó ngẫm chuyện đời hư thực
Có lúc buồn mà cũng có lúc vui
Nếu làm thơ chắc thơ sẽ ngậm ngùi
Nếu viết nhạc, nhạc sẽ buồn sẽ tủi!
Đêm dần xuống cầm bút ngồi cả buổi
Nhớ ngày xưa văn thơ nhạc ngập tràn
Kỷ niệm nhiều, tình nghệ sĩ chứa chan
Giờ lạ quá, sao nguồn thơ đã cạn!
Thơ khó viết hay tâm hồn nổi loạn?
Sắp vài câu, ghép vài chữ cho vần
Chỉ thế thôi mà lòng lại bâng khuâng
Ngồi cắn bút không tìm ra một chữ!
Tự an ủi, thơ chỉ là ngôn ngữ
Mà ngữ ngôn đâu cần viết thành lời
Còn nụ cười, còn tiếng nói đầy vơi
Còn kỷ niệm và tấm lòng... cũng đủ!
Không có thơ, sẽ mơ nhiều khi ngủ!
he he!
Nguyễn Hà
Melbourne
Nguồn chưa cạn
(Trả lời Nguyên Hà: Có ai còn thức)
Ta vẫn đọc
Tiếng thơ qua lời nhạc
Viết nữa đi
Ta mãi miết còn nghe
Sao cứ hỏi
Cói ai vẫn còn thức
Một mình ta
Ta vẫn đợi thơ Người
Viết đi Anh
Cho lệ trào khoé mắt
Cho hồn về
Mắt Tím cõi xa xăm
Cho tiếng nhạc
Réo tim ta từng nhịp
Thơ Anh buồn
Có tiếng nhạc véo von
Có Mắt Tím
Có Phượng Xưa mong đợi
Có tình ta
Vẫn mải miết chờ trông
Ta vẫn biết
Thơ Anh đôi khi cạn
Mà nhạc buồn
Anh vẫn hát nghêu ngao
Thơ Anh:
Có mây hồng hờ hững
Nhạc Anh hay
Mắt Tím ca say sưa
Cũng có ta
Và Hạ Vy ngồi khóc
Để ta buồn
Mắt lệ ướt Hạ Vy
Ta vẫn đợi
Tiếng thơ hòa với nhạc
Với tiếng lòng
Của thi sĩ trời Âu
Có nhớ không?
Một đêm rằm
Không Trăng Sao mờ ảo
Em bên đường
Ai hỏi nhỏ: "Sao xe Hạ Vy hư?"
Và Hà cúi xuống
Sửa 'xên' xe đạp
Đó là thơ
Là nhạc chẳng cạn nguồn
Viết đi Anh
Cho hồn thơ phơi phới
Cho mộng tình
Còn dang dỡ bờ vai
Thôi Hà nhế!
Vản còn ta ngồi đợi
Nghe tiếng lòng
Mắt Tím hát Phượng Xưa
( Thơ và nhạc Nguyên Hà với tiếng hát Mắt Tím chưa bao giờ cạn nguồn)
Người Cổ Tích/ Duy Xuyên
Tacoma, 17/11/17 lúc 4:33 AM
HƠI THỞ THƠ
Thi sĩ sống nhờ hơi thở thơ
Phổi còn hoạt động trí đâu mờ
Khổ đau xả hết đời hư ảo
Hoan hỉ hít vào cõi mộng mơ
Quá khứ tối tăm thôi cứ bỏ
Tương lai mờ mịt chẳng nên chờ
Hôm nay mới thật ngày Cha tặng
Tận hưởng đời ta vui bất ngờ
NLP 11/17/2017
THƠ LÀ LẼ SỐNG
(Cẩn hoạ Hơi Thở Thơ của ts NLP)
Đôi khi kẹt chữ, chẳng thành thơ,
Cứ ngỡ trí lu, não đã mờ.
Mộng mị như đi vào cõi ảo,
Bàng hoàng tựa về chốn u mơ.
Nhân tình thay đổi, thì ta bỏ,
Thế thái cuồng quay, mặc mình chờ.
Bỗng có một ngày Người sẽ tặng,
Bao từ lắm nghĩa xuất không ngờ.
Quốc Thái
Orlando 17/11/2017
No comments:
Post a Comment