Saturday, February 18, 2017

Đọc Thơ Vũ Quang Minh

EM CỞI ÁO                                                            ngày 5-2-2017
Em cởi áo bước xuống dòng nước ngọt
Em bơi đuà như con cá vàng xinh
Tiếng chim ca lảnh lót ở trên cành
Ôi hạ giới nay biến thành cõi mộng
                    Em cởi áo bước xuống hồ nước mát
                    Bầy rêu xanh vờn nhẹ tấm thân mềm
                    Em hất tung giọt nước sáng lung linh
                    Em cười mỉm hay hoa đào mới nở
Em cởi áo đuà trong  giòng nước mát
Nàng nhân ngư vờn nhẹ luạ muôn màu
Trời trong xanh bầy chim yến nơi đâu
Em muá khúc nghê thường hay tiên nữ
                    Em cởi áo bước xuống dòng suối lạnh
                    Hoa bên hồ hạnh ngộ với giai nhân
                    Hót líu lo bầy chim sáo ven rừng
                   Ôi xinh đẹp một trời thơ khoe sắc
Em cởi áo bơi trong hồ nước ngọt
Đàn chim xanh đuà tha áo bay đi
Em bước lên ôi nét đẹp dị kỳ
Tôi cởi áo để em che thân ngọc
                     Thảm cỏ biếc trải tấm khăn vàng nhạt
                     Cho em nằm chợp mắt phút giây yêu
                     Thật hay mơ tôi chiêm ngưỡng mỹ miều
                     Bao hạnh phúc ôi bất ngờ bỡ ngỡ
VŨ QUANG MINH
* CHÙM THƠ :Giấc mơ cuả tôi



"Em cười mỉm hay hoa đào mới nở" ( CHÙM THƠ VŨ QUANG MINH )

CHUÀ HOANG (Cứ mỗi 4 câu là một bài thơ riêng biệt)
Gió lạnh chuà hoang tiếng tắc kè
Lá rơi lả tả cỏ vàng hoe
Bóng ai năm cũ còn đâu nưã
Mấy cội thông già ôm xác ve
Gió rít từng cơn rơi lá thông
Cóc kêu ồm ộp buồn mênh mông
Dấu chân phai nhạt người năm trước
Tiếng quạ lạc loài như báo dông
Gió lạnh luà qua cây lá rung
Vi vu nghiêng ngả nhánh sầu đông
Chuà hoang không bóng ai qua lại
Ma quỷ chập chờn hơi lạnh xông
Cây thông khô chết trước cổng chuà
Giơ nhánh khô gầy như hứng mưa
Rụng rơi từng nhánh khô già mục
Có nghiã gì đâu sáng với trưa
Con quạ đen buồn trên nhánh cây
Đứng im ủ rũ dáng hao gầy
Sáng ra nó chết rơi xuống đất
Kiến bám ruồi xanh bay đó đây
Héo hắt chùa xưa mõ rã rời
Cú kêu run rẩy bóng trăng rơi
Hồn ai theo gió trôi phiêu dạt
Nhang khói hoang tàn nghe chơi vơi
Ba bốn ngày rồi sao lặng thinh
Mưa rơi ướt ngập cả sân đình
Chim bay tan tác không về tổ
Thấp thoáng hình em trên bến kinh
Muối dưa rau cháo qua cơn đói
Chuà dột vách xiêu lạnh lẽo buồn
Tiếng vạc kêu sương về âm phủ
Ngẩn ngơ chuông mõ dế ngoài nương
Nàng thơ ơi nàng thơ ơi
Tiếng dế cầu kinh buốt óc người
Đêm dài thao thức mòn tâm sự
Tiếng cú đêm thâu mưa xa xôi
Nàng thơ ơi nàng thơ ơi
Gió thoảng lạnh luồn lau lả lơi
Mờ mờ trăng sáng soi sông lặng
Hạc đứng ngây nhìn nước chảy xuôi
Nàng thơ ơi nàng thơ ơi
Gió hú từng cơn lạnh cả trời
Con đò gác mái chờ ai nhỉ
Sông Trẹm hoang tàn ma trên ngươi
Nàng thơ ơi nàng thơ ơi
Tiếng dế đêm sương thoáng ngậm ngùi
Tiếng gà se thắt trong cô tịch
Tóc rối bạc màu đêm đơn côi
VŨ QUANG MINH
30-8-2016
Mây xám từng đoàn cuồn cuộn bay
Như bầy ma quỷ chạy về đây
Gió lên nghiêng ngả hàng tre cỗi
Em hiện chập chờn bên gốc cây
Gió thoảng hương bay bát ngát tình
Em về từ trong cõi u linh
Tiếng chuông ngân vọng ngôi chuà cổ
Nhang khói mơ màng theo tiếng kinh
Tiếng hú rợn người từ nghiã trang
Lập loè đom đóm trắng xanh vàng
Hương bay thoang thoảng bên hàng liễu
Bóng trắng đong đưa trên ngọn bàng
22-12-2015
Tiếng mõ đêm thâu úa cả lòng
Chuông chiều lan nhẹ quyện hư không
Tiếng ru đứt đoạn trong sương lạnh
Dế khóc âm thầm đêm mông lung
Tiếng mõ xa đưa nát nỗi sầu
Chuông ngân theo gió gởi về đâu
Vạc kêu ba tiếng hồn phiêu lạc
Nến lụn canh tàn lạnh vết đau
Nhang khói lung linh hoa ngất ngây
Rung rinh ngọn nến lệ vơi đầy
Gió lay màn cưả chao đom đóm
Bóng tối âm thầm run bóng cây.
Xa vắng nghe như tiếng thở dài
Võng đưa kẽo kẹt chờ ban mai
Bé thơ khóc nhẹ như đòi bú
Tiếng mẹ sụt suì đang khóc ai
VŨ QUANG MINH 8-2016
Bao năm lưu lạc cõi âm u
Chẳng biết về đâu lạnh gió luà
Tiếng mõ bâng khuâng tàn hư mộng
Chuông ngân dục dã rụng sầu thu
Em hãy về đây nghe tiếng kinh
Hồn còn vương vất cõi u linh
Mang mang thiên cổ sầu cô lẻ
Trút gánh buị trần mong tái sinh
Tiếng vạc rã rời trong đêm vắng
Màn đêm u uẩn lạnh vầng trăng
Cành tre kẽo kẹt như xương gẫy
Gió nhẹ lạnh vờn trong tối tăm
Gà gáy sang canh lệ nhỏ thầm
Mưa rơi rả rích nước đầy sân
Cô đơn tàn tạ trong đêm vắng
Mắt trũng ôm buồn theo bước chân
Vũ Quang Minh Ngày 2-9-2016
Trung thu trăng sáng lạnh hư không
Cây cỏ mờ đen tối não nùng
Lừng lững đôi vầng mây quỷ ám
Tiếng ve chát chuá rộn ngoài song

HOANG TÀN ngày 4-9-2016
Thu sang rơi lá thông vàng
Tiếng ve chát chuá bên hàng dậu thưa
Em đi để lại mong chờ
Tình xưa đã nhạt hững hờ bên song
Bão về mây xám trên sông
Đàn chim tan tác mưa dông dập vuì
Tan hoang bến lở bãi bồi
Chuà xưa tốc mái tượng phơi nắng chiều
Hoa chanh lả tả bên mành
Bướm ong thất lạc hoang mang nỗi buồn
Chim khuyên sao sác tìm con
Ngẩn ngơ cây gãy gió luồn âm u
Tiếng chuông xao động bến bờ
Chìm vào quên lãng như tờ giấy bay.
VŨ QUANG MINH
Đêm lạnh chuà hoang ran tiếng ve
Bóng cây sờ soạng sau lùm tre
Tiếng ai rên rỉ trong quên lãng
Đom đóm chập chờn dưới bóng me

Tiếng dế than van não cả lòng
Bầy lau sào sạc gió trên sông
Cú kêu dăm tiếng xa vời vợi
Ai có về không mưa mênh mông

Gió thổi rì rào cây ngả nghiêng
Vườn hoang u tịch lạnh ưu phiền
Trăng tròn mây phủ khi mờ tỏ
Ma quỷ hiện hình theo tiếng chiêng

Màn đêm phủ xuống gió rung rinh
Chim chóc xôn xao rồi lặng thinh
Đốm sáng lập loè bay lên xuống
Hồn ma về từ cõi u linh

Tiếng hú rợn người từ ngọn tre
Gió đưa lơi lả bóng trăng che
Âm u tịch mịch theo tiếng dế
Đèn lụn vơi dầu hơi lạnh se

Kẽo kẹt nhà ai tiếng võng đưa
Vườn cây xơ xác lối đi mờ
Chim bay lạc nẻo về quê cũ
Hoang vắng điêu tàn không giọt mưa

Cụ già chống gậy đứng bên sông
Tiếng gáy gà tre nghe não lòng
Thời gian ngưng đọng buồn man mác
Thở dài cụ đứng ngắm mông lung

Cụ ở đâu về mà đứng đây
Cháu con lưu lạc chẳng ai hay
Về đâu chiều tối mưa giăng mắc
Nghỉ đỡ qua đêm mai hãy hay

Tiếng chi lanh lảnh gọi hồn ma
Đêm tối không trăng nghe rơn da
Nước rơi róc rách trong khe suối
Đốm sáng lâp loè như bóng ma

Vườn khuya ngào ngạt dạ lý hương
Đom đóm xanh vàng bay vấn vương
Chẳng gío cành rung như đuà nghịch
Có phải ma về để ngửi hương
THƠ CUẢ MA
Em ở đâu mà không về thăm
Thiên đường điạ ngục cõi xa xăm
Buồn vui sầu héo hay đau khổ
Để một mình ta buồn mênh mang
TRẢ LỜI CHO ANH
Màn đêm phủ xuống tối âm u
Đây là thời gian cuả cõi âm chúng em
Em đã về từ lâu trong im lặng
Đứng nhìn anh mà lòng dạ bâng khuâng
Bao kỷ niệm năm xưa về dìu dặt
Đứng bên nhau mà xa cách muôn trùng
Em muốn nói nhưng anh không nghe được
Làm sao tròn được câu thề ước
Kiếp nào nưã ta mới thành chồng vợ
Xa anh rồi em chẳng có muà xuân
vqm 17-9-2016

No comments:

Post a Comment