Friday, August 28, 2015

Vu Lan: MẸ LÀ TẤT CẢ

MẸ LÀ TẤT CẢ

Cuộc đời bất cứ một ai đó, cũng đều được bắt đầu từ người mẹ, mẹ một người chịu đựng rất nhiều, mang nặng, để đau để sinh được con ra, như là một phần của thân thể, của cuộc sống của mình.
Hình ảnh người mẹ già xưa ! có ai còn nhớ, gánh hàng đi bán nuôi con, làm đủ mọi thứ tìm kế sinh nhai, nuôi dưỡng đàn con nhỏ, với niềm tin hy vọng con mình sẽ nên người và có cuộc sống tốt hơn là cuộc sống của mẹ. Mẹ cũng được sinh ra, cũng được mẹ mình chăm lo, săn sóc, mẹ cũng đã thấy cuộc sống của mẹ mình, mẹ cũng đã lớn lên, rồi mẹ cũng có một thời niên thiếu, có gia đình và mẹ đã trở thành người mẹ... Chăm sóc con từ lúc mới chào đời, từng giờ, từng phút, dù nữa đêm con khóc mẹ cũng thức giấc dỗ dành con ngủ, dù con có bị đâu mẹ cũng tìm cách cho con nhẹ đau, vì con đau một mẹ đau trăm lần. Rồi dần con lớn lên, mẹ càng nhọc công hơn, đàn con lớn cần phải học để có cuộc sống tốt, mẹ lại còng lưng làm suốt ngày đêm, chăm lo cho con, dù làm nhưng con nhỏ mẹ vẫn để bên, chăm lo từng li từng tí... Cho đến khi con lớn lên, bao nhiêu tuổi thì với mẹ con cũng vẫn như là đứa trẻ trong nôi, mỗi giờ phút thiếu vắng con mẹ càng lo lắng hơn.. Và cả cuộc đời mẹ là dành cho đàn con thân yêu của mình.
Mẹ đã hy sinh rất nhiều, hy sinh cả cuộc đời của mẹ nuôi dưỡng đàn con mình khôn lớn, mà bỏ cả cuộc đời tốt đẹp của mình. Vì người mẹ hiểu được cuộc sống mình hạnh phúc nhất đầy đủ nhất là trông thấy được con mình có cuộc sống tốt, vững bước trong cuộc đời, đó là điều mà người mẹ luôn ấp ủ, cuộc sống của mình là vì đàn con thân thương. Dù như thế nào người mẹ cũng luôn luôn che chở bảo vệ con, dù con còn nhỏ hay con đã lớn khôn, dù bất cứ lúc nào mẹ cũng là điểm tựa cho đàn con của mình. Dù con có bệnh hoạn, liệt dường, hút chích hay làm bất cứ điều gì mẹ cũng là người luôn luôn tha thứ và che chở bảo vệ con, dù có như thế nào. Mẹ.. !
Còn bây giờ ! mẹ cũng như vậy, cũng những cái suy nghĩ đó, vật chất cũng thay thế một phần, cái nôi thay cho vòng tay ấm áp mẹ hiền, máy hát thay cho lời mẹ ru, đồ chơi thay cho những lời mẹ dạy,... cuộc sống càng tràng ngập vật chất, càng mất đi sự gần gủi của người mẹ dành cho người con... Đó là một phần ! Vật chất còn thay thế mẹ già, bao nhiêu cực công mẹ đành làm nuôi con, dưỡng con khôn lớn, để rồi đến khi mẹ già, mẹ cậm cụi ở trong căn nhà vắng tanh, hiu quạnh, lặng lẽ mẹ khóc nào có ai thấu hiểu, ở chung nhà con như là ở xa nữa vòng trái đất. Nhớ lại những lúc nghèo nàn, mẹ con, cả gia đình bênh nhau, vui vẻ hạnh phúc nhưng mặc dù nhà trong trống rỗng, Nhìn lại hiện tại, nhà cao, cửa rộng, không thiếu thứ gì : "mẹ cần gì thì lấy đó rồi làm đó ăn" một câu nói vô tình như dao đâm vào tim mẹ ! Từ khi cuộc sống giàu sang mẹ đã không mỉm cười nào có ai biết được, mỗi lần gặp con mẹ luôn cười thật tươi vì gặp được con, cười thật tươi để con không ưu phiền... mà ai nào biết trong nụ cười là hàng ngày giọt nước mặt... Đến khi già lẫn thẩn rồi, người thì vào viện dưỡng lão, người ở nhà trông nhà, nhốt như tù, con nhìn mặt xong bỏ đi, đưa đẩy mẹ cho nhau, bỏ đi trách nhiệm người con phụ lão... Mẹ cũng không cần điều đó, mẹ già chỉ cần con bệnh cạnh, mẹ già chỉ cần trông thấy đầy đủ con, như ngày xưa mẹ đã chăm... Nào ai hay nao ai biết mẹ cần gì... ai thấu hiểu được người mẹ. Đến khi già lẫn như mẹ rồi, trông lại đàn con cũng như thế thì nghĩ lại ngày xưa mẹ cũng như vậy thì quá muộn rồi, lúc đó mẹ đã không còn nữa để nghe con nói "mẹ àh con xin lỗi mẹ" một lần nào nữa...
Cảm xúc tôi khi trông thấy người đối xử với cha mẹ mình ở trong thời buổi này... buồn nhiều, khóc nhiều khi viết bài này. Dù lời văn rất tệ nhưng đầy cảm xúc và bức xúc của mình ! dù còn nhỏ nhưng không thể chịu nỗi khi nhìn thấy cảnh tượng đó ! Hy vọng rằng mọi người đọc sẽ hiểu những điều mình đang và đã làm... Dù tiền bạc vật chất đầy đủ, giàu sang phú quí nhưng không thể mua nỗi lòng vị tha của mẹ, không thể mua được sự bảo bọc che chở của mẹ, không thể mua được nụ cười của mẹ và càng không thể làm cho mẹ sống lại... ! Đừng để mọi chuyện qua rồi mới hối tiếc... ! Hy vọng là mọi chuyện sẽ tốt hơn ... !
Sưu tầm

Chào đón Đại Lễ Vu Lan năm Ất mùi 2015.Xin tặng các bạn một bài thơ cách nay 4 năm 

No comments:

Post a Comment